lặng nhìn anh ấy ân ái thư ký dáng ngon, cổng bấm chuông. Người ra mở cửa là một chị người làm. Chị hỏi tôi: – Cậu hỏi ai? – Tôi là thầy của cô Phượng, tôi muốn gặp học trò của tôi. Chị người làm do dự: – Dạ… tối rồi, cô Phượng đã lên lầu, hay là thầy đến lúc khác vậy. – Không được, lúc khác tôi bận… Có lẽ chị đã nhận ra là tôi không còn tỉnh táo 100% nên chị lịch sự tiếp: – Dạ, ông bà chủ đi xa, không có ai ở nhà, vậy xin thầy về cho. Tôi nheo mắt nhìn người đàn bà dám chống đối tôi: Chị người làm đâu khoảng hơn 40 tuổi, mới sáng ra nhân viên nứng ân ái thư ký vì sướng quá chị trông có